Friday, September 24, 2010

Genghis Khan Warrior ...

Genghis Khan Warrior ...


Bản dịch của Hoàng Ngọc Trâm
 

 
THÀNH CÁT TƯ HÃN VÀ CON CHIM ƯNG
 
Trong chuyến viếng thăm Kazakhtan, ở vùng Trung Á, tôi có dịp đi cùng với một nhóm thợ săn, những người này vẫn còn dùng chim ưng như một vũ khí của họ. Tôi không muốn đào sâu vào chuyện “đi săn”, mà chỉ muốn nói rằng, trong trường hợp này, Thiên Nhiên chỉ đơn giản hành động theo lý lẽ uyên nguyên của nó.
 
Tôi không có thông dịch viên, nhưng chuyện không may mà lại hoá may. Không thể nói chuyện với họ, tôi để ý kỹ hơn đến những gì họ đang làm. Nhóm chúng tôi dừng lại. Người đàn ông có con chim ưng trên cánh tay vẫn ở cách xa chúng tôi một quãng ngắn, tháo chiếc mũ nhỏ bằng bạc trên đầu con chim ưng ra. Tôi không biết tại sao ông ta đã dừng lại ở đó, và tôi cũng không có cách nào để hỏi.
 
Con chim bay lên, lượn vài vòng, đâm bổ thẳng xuống một khe núi rồi ở dưới đó. Khi chúng tôi đến gần, chúng tôi thấy dưới vuốt chân con chim ưng có một con cáo. Cảnh tượng đó lặp lại một lần nữa trong buổi sáng hôm ấy.
 
Khi trở lại ngôi làng, tôi gặp những người bạn đang đợi tôi ở đó và tôi hỏi họ làm sao người ta có thể huấn luyện cho con chim ưng làm những việc mà tôi đã thấy, thậm chí việc nó đứng ngoan ngoãn trên cánh tay chủ nó (và trên tay của tôi nữa; họ để một dải băng tay bằng da lên cánh tay tôi và tôi có thể thấy những móng vuốt sắc nhọn của con chim rất gần).
 
Đó là một câu hỏi vô nghĩa. Không ai giải đáp được. Họ nói rằng nghệ thuật đó được lưu truyền từ đời này qua đời khác — cha truyền cho con trai, và cứ thế mà tiếp tục. Nhưng điều khắc sâu trong tâm trí tôi là phong cảnh núi tuyết sừng sững, bóng những con ngựa và những tay kỵ mã, con chim ưng bay lên từ cánh tay một người đang cưỡi ngựa, và cái đâm bổ chí tử của nó.
 
Và điều làm tôi nhớ mãi là câu chuyện của một người trong nhóm kể lại trong lúc chúng tôi ăn trưa.
 
Buổi sáng nọ, một chiến sĩ Mông-Cổ, Thành Cát Tư Hãn, và các thuộc hạ của ông đi săn. Những người cùng đi với ông mang theo cung tên, nhưng Thành Cát Tư Hãn mang theo trên cánh tay của ông con chim ưng mà ông yêu thích: nó sẽ bắt mồi nhanh hơn và chính xác hơn bất cứ mũi tên nào, bởi vì nó có thể bay vút lên trời cao và nhìn thấy mọi vật mà con người không thể thấy.
 
Tuy nhiên, mặc cho mọi cố gắng nhiệt tình của họ, họ vẫn không thể tìm thấy gì cả. Thất vọng, Thành Cát Tư Hãn quay lại chỗ cắm trại, và để khỏi phải cáu kỉnh với đám thuộc hạ, ông rời nhóm, cỡi ngựa đi một mình. Họ đã ở lại trong rừng lâu hơn dự tính, và Thành Cát Tư Hãn cảm thấy vô cùng mệt mỏI và khát nước. Trong sức nóng của mùa hè, mọi dòng suối đều khô cạn, và ông không tìm được nước để uống. Thế rồi, hết sức ngạc nhiên, ông nhìn thấy một dòng nước nhỏ chảy ra từ một tảng đá ngay trước mặt ông.
 
Ông nhấc con chim ưng ra khỏi cánh tay, và lấy ra chiếc cốc bằng bạc mà lúc nào ông cũng mang theo bên mình. Thật lâu nước mới chảy đầy cốc và, ngay lúc ông đưa chiếc cốc lên môi mình, con chim ưng bay lên và giật chiếc cốc từ tay ông rồi ném nó xuống đất.
 
Thành Cát Tư Hãn giận lắm, nhưng vì con chim ưng rất được ông yêu thích nên ông cho rằng có lẽ nó cũng khát nước. Ông cúi xuống nhặt chiếc cốc lên, lau sạch bụi đất, và lại hứng nước vào cốc. Lần này, khi nước chỉ mới được nửa cốc, con chim ưng lại lao đến tấn công và làm đổ nước lần nữa.
 
Thành Cát Tư Hãn rất quý con chim, nhưng ông không thể chấp nhận sự vô lễ như thế trong bất cứ hoàn cảnh nào; không chừng có ai đó nhìn thấy cảnh này từ xa và, sau đó, sẽ kể lại cho các chiến binh của ông rằng một nhà chinh phục vĩ đại mà lại không thể thuần hoá nổi chỉ một con chim.
 
Lần này, ông rút kiếm ra khỏi vỏ, nhặt chiếc cốc và lại hứng nước, một mắt canh chừng dòng nước chảy, còn mắt kia để ý đến con chim ưng. Ngay lúc ông có đủ nước trong cốc và sắp uống, thì con chim ưng lại bay lên và lao về phía ông. Thành Cát Tư Hãn, với một nhát kiếm, đâm thủng qua lồng ngực con chim.
 
Tuy nhiên, dòng nước kia cũng đã khô cạn; và Thành Cát Tư Hãn quyết định tìm một cái gì đó để uống, ông leo lên tảng đá để tìm nguồn suối. Ông kinh ngạc khi thấy quả nhiên có một vũng nước, và ngay giữa vũng nước đó là xác một con rắn độc nguy hiểm nhất của miền đất này. Nếu ông lỡ uống nước đó, chắc hẳn ông đã chết rồi.
 
Thành Cát Tư Hãn quay lại chỗ cắm trại, ôm theo xác chết của con chim ưng. Ông ra lệnh làm một bức tượng chim bằng vàng, và trên một cánh chim, ông khắc dòng chữ:
 
Thậm chí khi một người bạn làm điều gì đó anh không thích, người đó vẫn cứ là bạn của anh.
 
Và trên cánh bên kia, ông khắc dòng chữ:
 
Bất cứ hành động nào được thực hiện trong sự giận dữ đều là hành động đưa đến sự thất bại.
 
 
 
(Minh hoạ: Genghis Khan Warrior,
tranh sơn dầu của Vadim Gorbatov.)
 Posted Image
-----------------
Dịch theo bản tiếng Anh của Margaret Jull Costa, “Genghis Khan and his Falcon”, trong Paulo Coelho, Like the Flowing River: Thoughts and Reflections (Sydney: HarperCollins, 2007), 29-32.
 
 
 

31 comments:

Therese Marie said...

"Thậm chí khi một người bạn làm điều gì đó anh không thích, người đó vẫn cứ là bạn của anh." Có phải vậy không?

MinhTam . said...

Nếu MT trả lời ...YES ! thì MT kg là bạn của jen2tk nữa, mà chỉ là một người quen vu vơ...trả lời kiểu đãi bôi cho vừa ý bạn
Nếu MT trả lời....YES ...thật sự từ đáy lòng mình....thì MT đã là Mẹ Therese Calcutta.
Cho nên câu trả lời của MT là...NO
Hay lịch sự cho lắm là....YES...Nhưng là bạn .... xã giao, bạn qua đường, bạn...Kg đáng tin cậy.

Therese Marie said...

MT nói đúng đó dù là bạn gì đi nữa mà làm điều gì mình không thích thì đâu còn là bạn nữa phải không? vì đã là bạn thì phải hiểu nhau đúng không MT? giống như hai đứa mình nè.... hehehehe....

MinhTam . said...

Hai đứa mình giờ thì ngồi tám chuyện...bá tánh thì hay lắm...heheheheh, thử Trời xui khiến cho cả hai ....lụm được tờ 100 đô Mỹ , thì sao hả jen2tk....
Nhẹ thì...lổ mũi ăn trầu cái đầu xỉa thuốc...hay là cả 2 tụi mình...có đổ máu , hả ? Heheheheh

Therese Marie said...

MT ơi Jen ra Nha Trang từ hôm chủ nhật có đem theo laptop theo nhưng không hiểu sao vô mul không được, Chắc ngoài đó nó chặn tuy vậy vẫn vô những trang khác được nhưng không sao mà trả lời MT được reply mấy cái đều không được nên chán nản quá... Hôm nay về Saigon mới vô lại được nè

MinhTam . said...

Đi xa nếu kg vì cong việc....thì đừng đem laptop jen ơi ! mất công giử...

Therese Marie said...

Tại cái tật khoái tám, làm gì thì làm một ngày cũng phải có lúc vô máy ngồi tám với bạn bè à mấy tối nay không vô được Mul mới tức chứ trong khi đọc báo online nó vẫn cho đọc

MinhTam . said...

Đó là tụi nhà mạng cố tình cắt, không cho phổ biến mấy cái mạng xã hội....cấm phổ biến rộng rãi....chỉ mấy tp lớn cho sài, mặt tiền nhà cho xôm xôm...

Therese Marie said...

tụi nó là cha mẹ mình mà....

MinhTam . said...

Sai rồi jen3tk !
Tụi nó là một lũ trộm, cướp..... (tiền của mình)....có sự bảo kê của nhà nước

Therese Marie said...

nhiều lúc cứ nghĩ thà mình đừng biết gì về IT thì mình không bị khống chế há

MinhTam . said...

Cái đó cũng chính là ....con dao 2 lưỡi....Tùy mình ứng biến mà thôi !

Therese Marie said...

Nhưng không có nó thì mình cũng chả biết thế giới bên ngoài đang xảy ra sự gì.. phải không?

MinhTam . said...

Dĩ nhiên là bao giờ...có cũng hơn kg !
Nếu kg có thì...mọi người trở lại...ôm cái radio sáng sớm, chiều tối....đễ nghe đài, hihihiih

Therese Marie said...

Thôi ôm caí radio mà nghe mấy mợ bắc kỳ đọc tin chịu không nổi dấu sắc mà đọc thành dấu hỏi nghe mà muốn điên tiết lên, thà đừng nghe sướng hơn.

MinhTam . said...

Hihihiihihihih, chưa hết ......chử lờ (L) đọc thành nờ (N)...và đả nhất là chử (N) lại đọc ra thành (L) hihihihihihi
" ở làng nà lụ (nụ) nà la

em nên Hà Lội em nà Nan (lan) Hương"

Therese Marie said...

Mình là người Việt mà nhiều khi nghe còn không nổi thì làm sao mà ngoại quốc nghe được nhỉ? Ôi trời...

MinhTam . said...

Heheheh Vậy chứ hồi xưa mình có con bạn thân, người Quãng Nam nói tiếng Việt ...bị cã lớp chọc , nhái...Vậy mà nó đọc và nói tiếng Anh thì ...khỏi chê luôn, luôn luôn giỏi nhất lớp. hihihihi

Therese Marie said...

Người miền Trung luôn luôn học giỏi và chiụ khó lắm cỡ làng nhàng như mình là chịu thua luôn

MinhTam . said...

Tại họ không có cái .....Ỷ lại như tụi mình hihihihiihih

Therese Marie said...

Đang có bão lụt ngoài miền Trung thấy xót xa cho dân mình quá.

MinhTam . said...

Chưa xót bằng....tụi nó bóp cổ mình lấy tiền thuế , rồi chỉ ...vài chục triệu đô Mỹ để mà ăn chơi đập phá ....với cái tên là Lễ hội 1000 năm Thăng Long.....

MinhTam . said...

Thì gần như tụi nó tôn trung cộng làm cha chú và có gì lộn xộn ...đám 3 tàu nầy đưa quân qua đánh

Therese Marie said...

Tới chừng đó thì chắc tụi mình thành thím xẩm hết quá. huhuhuhu

MinhTam . said...

Tụi mình sẽ là...a muối, a đường. Chán như con ...dán.

Therese Marie said...

vậy phải chuẩn bị bó chân bi giờ luôn đi hehehehe

MinhTam . said...

MT thì ...nói chung là kg thích ....mọi cái của 3 tàu
Ngoại trừ...hủ tiếu, bánh bao, xí mại, xá xíu, thịt và vịt quay....hehehehehehe

Therese Marie said...

Trời mấy cái này ai mà không thích hihihihihi

MinhTam . said...

Em bé....em già, gì cũng thích hết hén ! Cũng may là tụi mình không có thích.....tiên nữ....hihihihihihii

Therese Marie said...

phài rồi vì mình cũng là tiên mà tiên mắc đọa đó huhuhuhu

MinhTam . said...

Không phải ! mình là tiên...mắc dịch, nên bị đì xuống trần gian...., hên là chưa bị ...phân vai bán vé xố, ở đợ.....