Wednesday, November 10, 2010

Chuyện Con Ếch.



                


Một đàn ếch đi ngang qua một khu rừng và hai con ếch bị rơi xuống một cái hố. Khi thấy cái hố quá sâu những con ếch còn lại bèn nói với hai con ếch kia rằng chúng sẽ phải chết.

Hai con ếch mặc kệ những lời bình luận và cố hết sức nhảy ra khỏi cái hố. Đàn ếch nhao nhao bảo chúng đừng nhảy vô ích, hãy chấp nhận cái chết không thể tránh khỏi.

Cuối cùng, một con ếch nghe theo lời của đàn ếch. Nó gục xuống chết vì kiệt sức và tuyệt vọng. Con ếch còn lại vẫn dồn hết sức lực cuối cùng tiếp tục nhảy lên. Đàn ếch trên bờ lại ầm ĩ la lên bảo nó hãy nằm yên chờ chết. Con ếch nọ lại càng nhảy mạnh hơn nữa . Và thật kỳ diệu, cuối cùng nó cũng thoát ra khỏi cái hố sâu ấy.

Đàn ếch xúm lại: 

"Không nghe chúng tôi nói gì à?"

Chúng cứ hỏi mãi trong sự ngạc nhiên, lúng túng của con ếch nọ. 

Cuối cùng sự thật cũng được một con ếch già hé lộ rằng: con ếch vừa thoát khỏi cái hố kia bị điếc và nó cứ nghĩ là những con ếch khác hò reo đang cổ vũ cho nó, và chính điều đó đã làm nên một sức mạnh kỳ diệu giúp cho nó tìm được sự sống mong manh trong cái chết.


                              
                      *
                              
                    *  *

Cuộc sống với bề bộn lo toan, vất vả, sẽ không ít lần chúng ta gặp phải những khó khăn hay đau khổ và tuyệt vọng...Vậy những lúc như thế bạn cần gì? Có phải chăng là một sự cảm thông, chia sẻ hay một lời an ủi, động viên. Có được những điều may mắn ấy chúng ta sẽ có đủ nghị lực để đương đầu và vượt qua mọi thử thách của cuộc sống, để tìm đến bến bờ tươi đẹp hơn.

Thật vậy, một lời nói cũng giống như một thứ vũ khí hết sức nguy hiểm. Nếu chúng ta dùng nó để động viên hay khích lệ những người thân, những người mình thương yêu thì điều đó thật tuyệt vời và đáng quý. 

Nhưng cũng sẽ rất tàn nhẫn nếu chúng ta vô tình chĩa nó về một người nào đó, lời nói đó có thể đối với bản thân chúng ta không là gì cả, nhưng có thể làm người trực tiếp nhận nó bị tổn thương và đôi khi có thể gây hậu quả nghiêm trọng mà chúng ta không thể nào ngờ đến. 

Qua câu truyện "con ếch" chúng ta có thể thấy được lời nói có sức mạnh khủng khiếp đến thế nào. Một lời động viên chân thành dành cho người đang trong cơn khủng hoảng có thể mang đến sức mạnh bất ngờ để vượt qua hết những khó khăn nghịch cảnh mà họ tưởng chừng như không bao giờ có thể làm được. Ngược lại, một lời tiêu cực với người đang trong cơn khủng hoảng có thể giết chết họ.

Vì vậy tất cả mọi người chúng ta hãy cẩn thận với lời nói của mình. Hãy nói những lời mang đến niềm tin và sức sống cho những ai đi ngang qua cuộc đời bạn.

16 comments:

MinhTam . said...

Qua chuyện mấy con ếch kia.....Thèm thịt ếch quá ! huhuhuhuhuuh

Therese Marie said...

Ăn đùi ếch chiên bơ hén....

MinhTam . said...

Mình thích ăn ...ếch xào lăng xúc bánh tráng , hơn ! hehehehehe

Therese Marie said...

Mình thì lại khoái món lươn bằm xúc bánh tráng... hihihihi

MinhTam . said...

Cái gì có từ....< lương > cũng ngon hết ! heheheheh chỉ trừ...bất lương !

Therese Marie said...

Mình thì khoái lươn bằm xúc bánh tráng... Nhưng giờ nghe nói lươn mắc lắm đó nha...

Therese Marie said...

Đúng lương là ngon nhất. Nhưng giờ này là 14 rồi mà chưa thấy công ty nhúc nhích gì về lương cho mình hết huhuhuhu... vật giá bên ngoài leo thang quá chừng mà lương thì vẫn dậm chân tại chỗ...Bà mẹ nó chứ... Nó chỉ biết lo gom góp tiền váo túi nó thôi còn nhân viên thì nó chả thèm để ý tới...

MinhTam . said...

Cái đó là...văn hóa xót của đó ! họ làm như trả lươnguh là bị ...trấn lột vậy ! huhuhu

Therese Marie said...

Ừ nó vắt mình hết nước giồng như vắt chanh vậy đó, đúng là tụi khốn kiếp....

MinhTam . said...

Chổ nào cũng vậy jen2tk ơi, có điều có chổ làm tinh vi hơn ...mà thôi !

Therese Marie said...

Thà nó làm tinh vi mà mình không biết đỡ tức còn đây nò trắng trợn bóc lột công sức của mình đó MT ơi... bởi vậy nên mới bực... huhuhuhu

MinhTam . said...

Bực bằng đang đi ngon lành , bỗng nhãy ra chụp ếch ! hong ? hihihihihiih

Therese Marie said...

Cũng xêm xêm vậy đó Hehehehehehe

MinhTam . said...

Hihihihihihihi

Nghĩa Nhân Đào Hữu said...

Hôm rồi mình đi vào chợ Thủ Thừa ở Long An, thấy mấy người bán ếch thịt nhìn mà kinh luôn! Cả thau ếch còn sống,nhưng có điều người bán ....đã lột da chúng, để lộ những mãng thịt đỏ ối thấy rợn người. Mình nghĩ đã ăn con vật, không nên hành hạ chúng trông đau đớn như vậy. Từ dạo ấy mình nhìn ếch không còn muốn ăn chúng nữa, thấy đau thương và tàn nhẫn quá. Rất tiếc hôm đó mình không mang theo máy chụp hình, nên không có ảnh minh họa ở đây cho các bạn xem được.

Therese Marie said...

Nghe bạn tả tình cảnh của những con ếch mà mình thấy thương tâm quá. Con người càng ngày càng ác phải không bạn? kể cả đồng loại với nhau mà còn hành xữ với nhau như kẻ thù nữa là...Ôi trời...